Tiểu sử Phước 8 ngón – Tội ác của ông trùm giang hồ Việt Nam
Phước 8 Ngón – cái tên gắn liền với những vụ trốn trại táo bạo và cuộc đời đầy bí ẩn. Câu chuyện về người đàn ông này đã trở thành đề tài bàn tán của nhiều người trong suốt nhiều năm qua. Cùng khám phá tiểu sử Phước 8 ngón và câu chuyện về cuộc đời đầy sóng gió của người đàn ông này nhé!
Cuộc đời của Phước 8 ngón
Nguyễn Hữu Thành, sinh năm 1971 hoặc 1972 và qua đời năm 1998, nổi tiếng với biệt danh Phước Tám Ngón. Ông là nhân vật đầu tiên trong lịch sử từ năm 1975 có thể đào thoát khỏi trại giam Chí Hòa, điều này đã tạo nên một dấu ấn đặc biệt trong giới giang hồ và hệ thống pháp luật Việt Nam.
Phước Tám Ngón nổi bật không chỉ vì khả năng trốn thoát khỏi sự giam cầm mà còn vì những bản án tử hình mà ông phải đối mặt. Ông đã hai lần bị tuyên án tử hình, mỗi lần cách nhau hai năm, trong các phiên tòa xét xử nghiêm khắc.
Biệt danh “Tám Ngón” của ông không phải chỉ để gây ấn tượng, mà xuất phát từ một sự kiện đặc biệt trong cuộc đời của ông. Để phản kháng sự giam cầm và có thể thoát khỏi sự quản thúc, Phước đã tự chặt đứt hai ngón tay trên bàn tay trái của mình, chỉ để lại tám ngón tay. Đây là một hành động quyết liệt, thể hiện tinh thần mạnh mẽ và ý chí kiên cường của ông.
Phước Tám Ngón sinh ra trong một gia đình nghèo ở xã Dĩ An, huyện Thuận An, tỉnh Sông Bé, hiện nay thuộc tỉnh Bình Dương. Năm 1988, ông bị Tòa án nhân dân quận Gò Vấp kết án 36 tháng tù giam vì hành vi trộm cắp.
Sau khi mãn hạn tù, ông không trở lại cuộc sống bình thường mà lại gặp phải rắc rối lớn hơn. Phước bị Công an Thành phố Hồ Chí Minh bắt giữ và sau đó bị di lý đến Công an Vũng Tàu để thực hiện các công việc cưỡng bức lao động.
Không chịu khuất phục trước số phận, Phước Tám Ngón đã quyết định trốn khỏi trại giam. Ông đã mua vũ khí, tập hợp những đồng phạm và thành lập một băng cướp.
Đây là giai đoạn mà tên tuổi của Phước Tám Ngón nổi lên như một tên trùm giết người máu lạnh, gây nên nỗi khiếp sợ trong giới giang hồ. Các hoạt động của ông đã trở thành một chủ đề nóng hổi trong các báo chí và truyền thông thời bấy giờ.
Những vụ cướp của Phước 8 ngón
Trong thập niên 1990, Phước “tám ngón” cùng băng nhóm của mình đã gây ra một loạt các vụ cướp bóc táo bạo, khiến dư luận hoang mang. Phước nổi tiếng với sự tàn ác và hung hãn, thường sử dụng súng AK cưa báng trong các vụ cướp và không ngần ngại bắn chết nạn nhân nếu họ có ý định chống trả.
Để triệt phá băng cướp này, Công an Thành phố Hồ Chí Minh đã phải lên kế hoạch trong hơn một năm trước khi bắt được Phước “tám ngón” và đưa hắn ra trước pháp luật. Ngày 24 tháng 6 năm 1994, Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đã tuyên án tử hình Phước “tám ngón” với tội danh giết người và cướp tài sản.
Tuy nhiên, câu chuyện về Phước “tám ngón” không dừng lại ở đó. Vào đêm ngày 26 tháng 3 năm 1995, Phước đã thực hiện một cuộc vượt ngục táo tợn từ trại giam Chí Hòa. Sau khi thoát khỏi trại giam, Phước không ngừng hoạt động mà tiếp tục mua vũ khí, lập băng nhóm mới và gây ra hàng loạt vụ cướp giật, giết người với mức độ tàn bạo gia tăng.
Sau gần 200 ngày truy nã, Công an Thành phố Hồ Chí Minh mới có thể bắt lại được Phước. Ngày 29 tháng 4 năm 1996, Phước “tám ngón” cùng 12 đồng phạm đã bị đưa ra xét xử tại Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, và lần này, hắn tiếp tục bị kết án tử hình lần thứ hai.
Cuối cùng, vào năm 1998, Phước “tám ngón” đã bị xử bắn tại pháp trường Long Bình, thuộc Quận 9, nay là thành phố Thủ Đức. Kế hoạch vượt ngục của Phước “tám ngón” được xem là vô cùng tinh vi và táo bạo.
Trong thời gian bị giam tại buồng biệt giam của Khám Chí Hòa, Phước, như các tử tù khác, bị cùm chân bằng một cùm sắt hình chữ U. Tuy nhiên, Phước luôn nung nấu ý định vượt ngục. Vũ khí mà hắn sử dụng để thực hiện cuộc trốn thoát bao gồm một lưỡi dao lam, một hộp quẹt gas, một khoen sắt tròn được uốn thẳng và bộ quần áo tù nhân hắn đang mặc.
Lưỡi dao lam và hộp quẹt gas là do Phước lén lút xin được từ một phạm nhân khác được giao nhiệm vụ dọn dẹp vệ sinh và đưa cơm vào buồng giam, còn khoen sắt tròn thì hắn tháo ra từ khung cửa nhà vệ sinh.
Sau khi có được các công cụ này, Phước khéo léo giấu chúng vào một lỗ hổng trong vách tường và che đậy bằng giấy báo. Phước dùng lưỡi dao lam mỏng để cưa đứt chiếc cùm chân mà không phát ra tiếng động.
Để che giấu vết cưa, hắn dùng những sợi vải nhỏ luồn vào đường cưa rồi cẩn thận đốt chảy nhựa vải để phủ kín. Với khoen sắt, hắn uốn thẳng để tạo thành một chiếc dùi nhỏ giúp khoét tường.
Vào khoảng 21 giờ đêm ngày 26 tháng 3 năm 1995, Phước bắt đầu hành động. Hắn tháo cùm chân và chui vào nhà vệ sinh, dùng chiếc dùi khoét vách tường tạo thành lỗ hổng đủ để lọt qua.
Phần xi măng và cát vụn từ vách tường được hắn đổ vào lỗ cầu vệ sinh để xóa dấu vết. Gạch từ vách tường được hắn xếp thành hình người nằm ngủ và che đậy bằng chăn để tạo ngụy trang.
Sau khi hoàn thành việc khoét tường, Phước luồn qua lỗ hổng, men theo cầu thang bên ngoài buồng giam để xuống dưới. Nghe tiếng bước chân tuần tra, hắn leo lên nóc nhà và di chuyển trên đó sang khu AH.
Tại đây, Phước tháo quần áo tù nhân, nối lại thành một sợi dây và cột một đầu vào kèo nhà, đầu còn lại thả xuống để đu dây xuống đất. Tuy nhiên, sợi dây bị đứt, khiến Phước té xuống đất và bất tỉnh.
Sau hơn một tiếng, Phước tỉnh lại, nhận thấy mình vẫn trong khu giam, hắn gắng sức trèo lên một cột điện gần đó, dù chân và cột sống đã bị chấn thương. Từ cột điện, Phước leo qua hàng rào và tụt xuống đất, xâm nhập vào khu tập thể của gia đình cán bộ quản giáo.
Khi trời tờ mờ sáng, Phước tìm thấy một bộ cảnh phục, một đôi dép và một chiếc xe đạp trong sân. Hắn thay bộ cảnh phục, xỏ dép, rồi dắt xe đạp đi thẳng ra cổng chính của trại Chí Hòa. Khi qua phòng trực cổng, hắn bình tĩnh yêu cầu mở cổng để đi uống cà phê. Viên cảnh sát trực cổng, không nhận ra Phước, đã mở cổng cho hắn thoát ra ngoài.
Cuộc đời đầy sóng gió của người đàn ông từng gây chấn động trại giam Chí Hòa đã khép lại. Tuy nhiên, câu chuyện về ông vẫn còn đó, là một bài học đắt giá và là một trong những vụ trốn trại nổi tiếng nhất trong lịch sử hình sự Việt Nam.