Tiểu sử Thánh Pio 5 Dấu – Cuộc đời và những dấu ấn vĩ đại
Thánh Pio 5 Dấu là một trong những vị thánh nổi tiếng nhất của Giáo hội Công giáo, được biết đến với cuộc đời đầy phép lạ và sự hy sinh quên mình. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về tiểu sử Thánh Pio 5 Dấu, những sự kiện quan trọng trong cuộc đời Ngài, và những phép lạ đã làm thay đổi cuộc sống của nhiều người.
Tiểu sử Thánh Pio 5 Dấu
Francesco Forgione, thường được biết đến với nhiều tên gọi như Thánh Piô Năm Dấu, Cha Piô, Cha Thánh Piô, Cha Thánh Piô Năm Dấu, Thánh Padre Pio, Thánh Piô Pietrelcina, và Thánh Piô thành Pietrelcina, là một trong những linh mục và tu sĩ Công giáo nổi tiếng nhất của Dòng Anh Em Hèn Mọn Capuchin.
Sinh ra tại Pietrelcina, một thị trấn nhỏ ở miền nam nước Ý, Francesco Forgione đã dành cả cuộc đời để phụng sự Thiên Chúa và phục vụ những người tín hữu bằng tình yêu thương và sự tận tụy sâu sắc.
Thánh Piô nổi tiếng không chỉ vì đời sống đạo hạnh và sự khiêm nhường, mà còn bởi những phép lạ và hiện tượng siêu nhiên mà Ngài đã trải qua trong suốt cuộc đời. Trong đó, dấu ấn đặc biệt nhất là năm dấu thánh – những vết thương trên cơ thể tương tự như những vết thương của Chúa Giêsu trên thập giá, mà Ngài đã mang suốt hơn 50 năm.
Những dấu thánh này, cùng với khả năng đọc được suy nghĩ của người khác và thực hiện các phép lạ chữa bệnh, đã khiến Thánh Piô trở thành một nhân vật thần bí và một nguồn cảm hứng tâm linh cho hàng triệu tín hữu trên toàn thế giới.
Cuộc đời của Thánh Piô không thiếu những thử thách và gian nan. Ngài phải đối mặt với sự hoài nghi và thậm chí là những cuộc điều tra từ Giáo hội về những hiện tượng lạ thường xảy ra xung quanh mình.
Gia nhập Dòng Phan Sinh Capuchin khi mới mười lăm tuổi, khởi đầu cho một cuộc đời tận hiến cho Thiên Chúa và phục vụ nhân loại. Ngài dành phần lớn cuộc đời tu hành của mình tại tu viện San Giovanni Rotondo, một địa điểm mà sau này trở thành trung tâm của những phép lạ và sự thánh thiện.
Vào năm 1918, Cha Piô đã nhận được Dấu Thánh – những vết thương trên cơ thể phản ánh những vết thương của Chúa Giêsu trên thập giá, một hiện tượng lạ lùng mà Ngài mang trên mình suốt quãng đời còn lại.
Dấu Thánh này đã làm dấy lên nhiều sự chú ý và nghi ngờ, dẫn đến một số cuộc điều tra từ Tòa thánh Vatican nhằm xác minh tính chân thực của các hiện tượng siêu nhiên liên quan đến Ngài.
Dù bị áp đặt những biện pháp trừng phạt từ Vatican trong một thời gian, danh tiếng của Thánh Piô vẫn không ngừng lan rộng. Ngài thu hút một số lượng lớn tín đồ đến với San Giovanni Rotondo để tìm kiếm sự an ủi, lời khuyên, và sự giúp đỡ về mặt tinh thần.
Ngoài những đóng góp tinh thần, Thánh Piô còn tham gia vào một dự án đầy nhân đạo và ý nghĩa: việc xây dựng bệnh viện Casa Sollievo della Sofferenza.
Bệnh viện này, có nghĩa là “Nhà an ủi kẻ đau khổ” hay “Nhà xoa dịu nỗi đau” trong tiếng Ý, nằm gần tu viện San Giovanni Rotondo và ngày nay đã trở thành một trong những bệnh viện lớn được quản lý bởi Thành Vatican.
Đây không chỉ là một công trình y tế mà còn là biểu tượng của lòng nhân ái và tình yêu thương mà Thánh Piô dành cho những người đau khổ.
Tuy nhiên, với đức tin vững vàng và lòng kiên trì, Ngài đã vượt qua mọi khó khăn và trở thành biểu tượng của lòng trung thành và đức tin trong cộng đồng Công giáo. Thánh Piô qua đời vào ngày 23 tháng 9 năm 1968, để lại một di sản tinh thần vô giá.
Giáo hội Công giáo Roma đã tôn kính Ngài như một vị thánh, và lễ kính Ngài được cử hành hàng năm vào ngày 23 tháng 9. Hàng triệu người trên khắp thế giới tiếp tục tìm đến Thánh Piô để cầu nguyện và tìm kiếm sự an ủi, tin tưởng rằng Ngài vẫn đang hiện diện trong đời sống tinh thần của họ như một người cha hiền từ và bảo trợ mạnh mẽ.
Cuộc đời Thánh Pio 5 Dấu
Gia đình Forgione là một gia đình Công giáo thuần thành, tham dự Thánh lễ hàng ngày và thực hành những nghi thức đạo đức như cầu nguyện Kinh Mân Côi mỗi tối và kiêng thịt ba ngày một tuần để tôn vinh Đức Mẹ Núi Camêlô.
Mặc dù cha mẹ và ông bà của Francesco không biết chữ, nhưng họ vẫn nuôi dưỡng đức tin và truyền lại những câu chuyện Kinh Thánh cho con cháu. Francesco đã trải qua một tuổi thơ đầy bệnh tật, bị viêm dạ dày ruột nặng khi mới sáu tuổi và sốt thương hàn khi lên mười.
Tuy nhiên, những thử thách về sức khỏe này không làm suy giảm lòng nhiệt thành của cậu bé trong việc theo đuổi cuộc sống tôn giáo. Sau khi học xong ba năm tại trường công lập, Francesco bắt đầu cảm thấy cuốn hút bởi cuộc sống của một tu sĩ, đặc biệt là sau khi nghe một thầy tu Dòng Capuchin kêu gọi Ơn Thiên Triệu.
Với sự hỗ trợ của cha mẹ, Francesco đã đi đến Morcone, một cộng đoàn Dòng Capuchin, để tìm hiểu về việc trở thành một tu sĩ. Để đáp ứng các yêu cầu học vấn của Dòng Capuchin, cha của Francesco đã phải sang Hoa Kỳ để kiếm tiền trả học phí dạy kèm riêng cho con trai mình.
Sau thời gian học tập nghiêm túc và vượt qua các yêu cầu học thuật, vào ngày 6 tháng 1 năm 1903, Francesco đã chính thức gia nhập tập viện của Dòng Capuchin tại Morcone.
Ngày 22 tháng 1 cùng năm, Ngài chính thức mặc tu phục của Dòng và lấy tên là Fra Piô, để tôn vinh Giáo hoàng Piô I, vị thánh có thánh tích được lưu giữ trong Nhà nguyện Santa Anna tại Pietrelcina.
Tuy nhiên, hành trình tu hành của Piô không hề dễ dàng. Trong suốt bảy năm học tập để trở thành linh mục, Ngài đã phải đối mặt với nhiều vấn đề về sức khỏe, bao gồm mất ngủ, kiệt sức, và đau nửa đầu.
Thậm chí có những lúc sức khỏe của Piô suy giảm nghiêm trọng đến mức các bề trên quyết định gửi Ngài đến một tu viện trên núi với hy vọng rằng sự thay đổi không khí sẽ cải thiện sức khỏe của Ngài.
Nhưng ngay cả khi trở về nhà để tịnh dưỡng, sức khỏe của Piô vẫn không khá hơn. Dù vậy, Ngài vẫn tiếp tục tiến bước trên con đường tu hành và tuyên khấn trọng thể vào ngày 27 tháng 1 năm 1907.
Vào tháng 8 năm 1910, Piô được truyền chức linh mục tại Nhà thờ Chính tòa Benevento và sau đó dâng thánh lễ đầu tiên tại nhà thờ giáo xứ Đức Mẹ Các Thiên Thần. Mặc dù sức khỏe không ổn định, Piô vẫn quyết tâm giữ lề luật tu trì của Dòng Capuchin và tiếp tục sống với gia đình tại Pietrelcina cho đến năm 1916.
Ngày 4 tháng 9 năm 1916, Piô nhận lệnh trở về đời sống cộng đoàn tại tu viện Đức Mẹ Ban Ơn Capuchin ở San Giovanni Rotondo, nơi mà Ngài sẽ gắn bó cho đến cuối đời. Chính tại đây, vào tháng 9 năm 1918, những vết thương kỳ lạ trên tay và chân của Piô bắt đầu xuất hiện, được gọi là Dấu Thánh..
Mặc dù phải đối mặt với nhiều hoài nghi và điều tra từ phía Giáo hội, danh tiếng của Thánh Piô không ngừng lan rộng. Ngài không chỉ là một biểu tượng của đức tin mà còn là người đã góp phần xây dựng bệnh viện Casa Sollievo della Sofferenza, nơi chăm sóc cho những người đau khổ và bệnh tật.
Với những đóng góp to lớn và cuộc đời thánh thiện của mình, Thánh Piô được phong chân phước vào ngày 2 tháng 5 năm 1999 và được phong thánh vào ngày 16 tháng 6 năm 2002 bởi Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II.
Thi hài của Ngài hiện được trưng bày tại Thánh đường Thánh Piô ở San Giovanni Rotondo, trở thành một điểm hành hương quan trọng, thu hút hàng triệu tín hữu mỗi năm.
Bệnh viện Casa Sollievo della Sofferenza là một minh chứng cho lòng nhân ái và sự tận tâm của Cha Piô đối với những người đau khổ. Được xây dựng gần tu viện San Giovanni Rotondo, bệnh viện này là một phần quan trọng trong di sản của Ngài.
Ý tưởng về việc xây dựng một cơ sở y tế để chăm sóc người nghèo và bệnh tật đã nảy sinh từ năm 1925, khi Cha Piô quyết định chuyển đổi một tòa nhà cũ của tu viện thành một phòng khám y tế với vài chiếc giường cho những người thực sự cần đến.
Đó là bước đầu tiên trong việc hiện thực hóa tầm nhìn của Ngài về một nơi mà những người đau khổ có thể tìm thấy sự an ủi và chăm sóc y tế. Năm 1940, với nhu cầu mở rộng quy mô, một ủy ban đã được thành lập để quản lý dự án xây dựng một phòng khám lớn hơn, và các quỹ đóng góp bắt đầu được kêu gọi.
Việc xây dựng chính thức bắt đầu vào năm 1947, và đến năm 1956, bệnh viện Casa Sollievo della Sofferenza đã mở cửa, trở thành một cơ sở y tế hiện đại và là niềm tự hào của Cha Piô.
Bệnh viện này được tài trợ bởi nhiều nguồn khác nhau, bao gồm sự đóng góp từ Emanuele Brunatto, một tín đồ cuồng nhiệt của Cha Piô, và Cơ quan Liên Hiệp Quốc về Cứu tế và Phục hồi (UNRRA), với khoản đóng góp lên đến 250 triệu lira Ý.
Lodovico Montini, một nhân vật quan trọng trong Đảng Dân chủ Cơ Đốc giáo và anh trai của ông, Giovanni Battista Montini (sau này là Giáo hoàng Phaolô VI), cũng đã đóng vai trò quan trọng trong việc thu hút sự hỗ trợ của UNRRA cho dự án này.
Ban đầu, bệnh viện được đặt tên là “Fiorello LaGuardia” nhưng sau đó được biết đến với tên gọi Casa Sollievo della Sofferenza. Cha Piô đã trao quyền kiểm soát trực tiếp bệnh viện cho Tòa thánh, nhưng Ngài vẫn giữ vai trò giám sát dự án.
Để làm được điều này, Giáo hoàng Piô XII đã miễn cho Ngài khỏi lời khấn khó nghèo vào năm 1957, cho phép Ngài quản lý các quỹ và hoạt động của bệnh viện. Điều này đã dẫn đến những chỉ trích từ một số người gièm pha, nhưng bệnh viện vẫn tiếp tục phát triển và trở thành một trong những cơ sở y tế quan trọng dưới sự quản lý của Vatican.
Cha Piô qua đời vào ngày 23 tháng 9 năm 1968, khi Ngài 81 tuổi. Trong những năm cuối đời, sức khỏe của Ngài suy giảm đáng kể, nhưng Ngài vẫn kiên trì thực hiện các công việc tôn giáo của mình.
Vào ngày 22 tháng 9 năm 1968, Cha Piô đã cử hành Thánh lễ kỷ niệm 50 năm ngày Ngài nhận được Dấu Thánh. Thánh lễ này có sự tham gia của rất đông khách hành hương, cùng với các đoàn làm phim truyền hình đến ghi hình.
Mặc dù sức khỏe đã rất suy yếu, Cha Piô vẫn cố gắng cử hành Thánh lễ, dù phải nhờ sự giúp đỡ của các tu sĩ khác để hoàn thành nhiệm vụ. Sáng sớm ngày 23 tháng 9 năm 1968, Cha Piô đã xưng tội lần cuối và tuyên khấn trọn đời lại Dòng Phan Sinh.
Cầm tràng hạt trong tay, Ngài yếu ớt lặp lại những từ “Giêsu, Maria” trước khi trút hơi thở cuối cùng vào khoảng 2:30 sáng trong phòng ngủ tại tu viện San Giovanni Rotondo. Sau khi Cha Piô qua đời, các bác sĩ phát hiện rằng các vết thương Dấu Thánh trên cơ thể Ngài đã hoàn toàn lành lặn, không còn bất kỳ dấu vết nào.
Thi thể của Cha Piô được đặt trong quan tài và trưng bày tại nhà thờ tu viện để hàng ngàn người hành hương đến kính viếng. Lễ tang của Ngài được tổ chức vào ngày 26 tháng 9, với sự tham gia của khoảng 100.000 người. Sau Thánh lễ an táng, quan tài của Cha Piô được an táng trong hầm mộ ở Nhà thờ Đức Mẹ Ban Ơn.
Cái chết của Cha Piô đã để lại một di sản vô giá, và Ngài được tôn kính như một vị thánh sống, tiếp tục truyền cảm hứng và sự an ủi cho hàng triệu người tín hữu trên toàn thế giới. Bệnh viện Casa Sollievo della Sofferenza, một thành quả đời đời của Cha Piô, tiếp tục hoạt động và phục vụ như một biểu tượng của lòng nhân ái và sự hy sinh.
Hiện tượng siêu nhiên của Thánh Pio 5 Dấu
Những sự kiện liên quan đến Ngài không chỉ thu hút hàng triệu tín đồ mà còn gây ra nhiều tranh cãi và dẫn đến các cuộc điều tra chính thức từ phía Vatican. Tuy nhiên, bất chấp sự hoài nghi và chỉ trích, danh tiếng của Cha Piô vẫn không ngừng lan rộng và Ngài tiếp tục được tôn kính như một vị thánh sống cho đến khi qua đời.
Khả năng nghe được tiếng nói của linh hồn và nhận khải tượng: Cha Piô được cho là có khả năng nghe thấy tiếng nói của các linh hồn và nhận được những khải tượng từ Thiên Chúa. Ngài thường xuyên mô tả những cuộc gặp gỡ siêu nhiên, trong đó Ngài nhìn thấy Chúa và giao tiếp với thiên thần.
Một trong những trải nghiệm nổi bật nhất là cuộc chiến thể xác với Satan và các ác quỷ. Theo những gì Cha Piô chia sẻ trong các bức thư gửi cho các linh hướng của mình, những trận chiến này không chỉ xảy ra trên mặt tinh thần mà còn diễn ra một cách vật lý, khiến Ngài phải chịu nhiều đau đớn.
Thánh tích và dấu thánh: Một trong những hiện tượng siêu nhiên nổi tiếng nhất liên quan đến Cha Piô là các dấu thánh trên cơ thể Ngài, những vết thương tương tự như vết thương của Chúa Giêsu trong Cuộc khổ nạn.
Theo các bức thư mà Cha Piô gửi cho linh hướng của mình, những dấu thánh đầu tiên xuất hiện vào ngày 20 tháng 9 năm 1918, trong khi Ngài đang nghe xưng tội.
Những vết thương này liên tục chảy máu trong suốt 50 năm, nhưng không bao giờ bị nhiễm trùng và có mùi hương dễ chịu như nước hoa, điều này đã thu hút nhiều người đến chứng kiến và cầu nguyện.
Trong một bức thư gửi cho cha Agostino Gemelli, Cha Piô đã viết về lòng sùng kính của mình đối với Thánh Thể và linh cảm rằng Ngài sẽ mang các dấu thánh. Tuy nhiên, việc này đã dẫn đến những chỉ trích khi có người cho rằng Cha Piô đã sao chép từ một cuốn sách của Gemma Galgani.
Cha Piô sau đó phủ nhận rằng Ngài biết hoặc sở hữu cuốn sách đó. Dù có nhiều ý kiến trái chiều, nhưng đối với nhiều tín đồ, các dấu thánh trên cơ thể Cha Piô là một minh chứng rõ ràng về sự liên kết sâu sắc của Ngài với Cuộc khổ nạn của Chúa Kitô.
Khả năng phân thân: Một trong những hiện tượng khác được nhiều người tin tưởng về Cha Piô là khả năng phân thân, tức là xuất hiện ở hai nơi cùng một lúc. Khi được giám mục Raffaele Rossi hỏi về hiện tượng này trong một cuộc điều tra của Vatican, Cha Piô đã thừa nhận rằng Ngài cũng không hiểu rõ bản chất của hiện tượng này.
Theo lời kể của Ngài, có những lúc Ngài cảm thấy như mình đang đứng trước mặt người khác hoặc ở những nơi khác nhau cùng một lúc, nhưng Ngài không thể giải thích được liệu đó là do tâm trí hay cơ thể của mình đã di chuyển.
Chữa lành bệnh tật: Cha Piô được cho là có khả năng chữa lành bệnh tật, một khả năng đã thu hút rất nhiều người đến với Ngài. Một trong những trường hợp nổi tiếng nhất là việc chữa lành cho Gemma de Giorgi, một cô bé người Sicilia bị mù từ khi sinh ra.
Năm 1947, khi đến gặp Cha Piô, Gemma bắt đầu nhìn thấy, và điều này đã được coi là một phép lạ. Bà của Gemma đã cầu xin Cha Piô ban ơn cho cháu gái mình, và sau đó Ngài nói rằng đứa trẻ đã được chữa lành, một sự kiện mà nhiều người tin rằng đã diễn ra nhờ vào quyền năng thần kỳ của Cha Piô.
Lời tiên tri: Năm 1947, Karol Józef Wojtyła, một linh mục trẻ người Ba Lan, sau này trở thành Giáo hoàng Gioan Phaolô II, đã đến thăm Cha Piô và xưng tội cùng Ngài.
Có nhiều nguồn tin cho rằng trong cuộc gặp gỡ này, Cha Piô đã tiên đoán rằng Wojtyła sẽ một ngày nào đó trở thành Giáo hoàng, mặc dù sau này Wojtyła phủ nhận điều này. Tuy nhiên, đối với nhiều tín đồ, lời tiên tri này đã ứng nghiệm khi Wojtyła trở thành Giáo hoàng vào năm 1978.
Điều tra của Vatican: Những hiện tượng siêu nhiên và các dấu thánh của Cha Piô đã khiến Vatican phải tiến hành nhiều cuộc điều tra để xác minh tính xác thực của chúng. Một số bác sĩ, bao gồm cả Agostino Gemelli, đã cho rằng các vết thương của Cha Piô có thể là do Ngài tự gây ra bằng cách sử dụng các hóa chất như axit carbolic.
Maria De Vito, em họ của một dược sĩ địa phương, đã làm chứng rằng Cha Piô từng mua axit carbolic và veratrine, một loại hóa chất có tính ăn mòn cao. Tuy nhiên, Cha Piô khẳng định rằng axit carbolic được sử dụng để khử trùng ống tiêm trong điều trị y tế, và việc mua veratrine chỉ là để chơi một trò đùa vô hại với bạn bè.
Mặc dù có nhiều cáo buộc cho rằng Cha Piô đã làm giả các dấu thánh, nhưng có những bằng chứng ngược lại. Một số bác sĩ, sau khi kiểm tra các vết thương của Cha Piô, đã nhận xét rằng chúng không thể giải thích được bằng các phương pháp khoa học hiện tại.
Các vết thương không bị nhiễm trùng, dường như tự lành một cách kỳ diệu và sau đó lại xuất hiện trở lại theo định kỳ. Bác sĩ Alberto Caserta đã chụp X-quang bàn tay của Cha Piô vào năm 1954 và không tìm thấy bất kỳ bất thường nào trong cấu trúc xương.
Thị kiến Thiên thần Xuyên tâm: Vào tháng 8 năm 1918, Cha Piô mô tả một trải nghiệm thần bí mà Ngài cảm nhận như bị đâm bởi một ngọn giáo đầu lửa từ một thiên thần, gây ra cảm giác đau đớn cả về tinh thần lẫn thể xác.
Cha Piô nói rằng trải nghiệm này đã để lại một vết thương dài khoảng 3 inch (7,62 cm) ở bên trái cơ thể, mà hầu hết các nhân chứng xác nhận là có hình chữ thập. Linh hướng của Cha Piô, Cha Benedetto, giải thích hiện tượng này là một thị kiến về thiên thần xuyên tâm, một trải nghiệm mà Ngài cho là minh chứng cho sự đau khổ của Chúa Kitô.
Hương thơm kỳ lạ và sự tấn công của ma quỷ: Nhiều người mô tả Cha Piô tỏa ra một mùi hương rất dễ chịu, giống như mùi của hoa violet, một hiện tượng không thể giải thích được bằng các phương pháp thông thường.
Cha Piô cũng kể rằng Ngài thường xuyên bị ma quỷ tấn công, chúng xuất hiện dưới nhiều hình dạng ghê tởm để quấy rối và thử thách Ngài. Những hiện tượng này, cùng với khả năng nhìn thấu nội tâm của người khác, đã làm tăng thêm sự thần bí xung quanh Cha Piô.
Ngài được cho là có khả năng đọc được suy nghĩ và biết rõ những tội lỗi mà người khác đã phạm phải, ngay cả khi họ không thú nhận.
Di sản Thánh Pio 5 Dấu để lại
Bộ Phong thánh tiếp tục nghiên cứu cuộc đời và ảnh hưởng của Cha Piô đối với những người khác. Sau nhiều năm xem xét và tranh luận, vào năm 1997, Giáo hoàng Gioan Phaolô II chính thức tuyên bố Cha Piô là “Bậc Đáng Kính,” bước thứ hai trong quá trình phong thánh.
Tiếp theo đó, các trường hợp về những phép lạ được cho là xảy ra nhờ sự can thiệp của Cha Piô đã được điều tra. Một trong những trường hợp nổi bật nhất là việc chữa lành cho một phụ nữ Ý, Consiglia de Martino, người được cho là đã được chữa khỏi bệnh nhờ sự can thiệp của Cha Piô.
Dựa trên các bằng chứng này và theo lời khuyên của Giáo đoàn, vào năm 1999, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã tuyên bố Cha Piô là “Chân Phước,” ấn định ngày 23 tháng 9 là ngày lễ kính của Ngài.
Thánh lễ phong chân phước cho Cha Piô được tổ chức vào ngày 2 tháng 5 năm 1999 tại Quảng trường Thánh Phêrô ở Roma, với sự tham gia của hơn 300.000 tín đồ.
Trong bài giảng của mình, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã nhắc đến các dấu thánh và những món quà thần bí của Cha Piô, nhấn mạnh rằng cuộc đời của Ngài là một minh chứng cho mối liên hệ mật thiết giữa sự chết và sự phục sinh trong mầu nhiệm vượt qua của Chúa Kitô.
Sau khi Cha Piô được phong chân phước, một trường hợp phép lạ khác đã được đưa ra xem xét. Trường hợp này liên quan đến một cậu bé người Ý tên là Matteo Pio Colella, người đã hồi phục kỳ diệu sau một cơn hôn mê nhờ lời cầu nguyện và sự can thiệp của Cha Piô.
Vào ngày 28 tháng 2 năm 2002, sau khi xem xét kỹ lưỡng các đức tính và khả năng làm điều tốt của Cha Piô, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã ban hành sắc lệnh phong thánh cho Ngài.
Thánh lễ phong thánh cho Cha Piô được tổ chức vào ngày 16 tháng 6 năm 2002 tại Quảng trường Thánh Phêrô, với sự tham gia của khoảng 300.000 tín đồ từ khắp nơi trên thế giới. Trong buổi lễ này, Cha Piô chính thức được công nhận là một vị thánh của Giáo hội Công giáo, một biểu tượng của đức tin, lòng từ bi, và sự hy sinh.
Trong bài giảng phong thánh, Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II một lần nữa nhấn mạnh đến những đau khổ và sự thánh thiện của Cha Piô, khẳng định rằng Ngài đã sống một cuộc đời gắn bó mật thiết với Cuộc Khổ nạn của Chúa Kitô, không ngừng tham gia vào những cơn đau đớn của Chúa để cứu chuộc nhân loại.
Sự công nhận của Giáo hội đối với Cha Piô không chỉ là một sự tôn vinh cá nhân mà còn là một lời khẳng định về quyền năng của đức tin và sự can thiệp thần kỳ trong cuộc sống hàng ngày của con người.
Tiểu sử Thánh Pio 5 Dấu là một minh chứng sống động về sức mạnh của đức tin và tình yêu thương. Cuộc đời của Ngài không chỉ ghi dấu ấn bằng những phép lạ và sự kiện siêu nhiên mà còn thể hiện lòng khiêm nhường, kiên trì và cống hiến hết mình cho Chúa.