Tiểu sử tổng thống Nga Putin
Vladimir Vladimirovich Putin, Tổng thống Liên bang Nga, là một trong những nhà lãnh đạo có tầm ảnh hưởng lớn nhất trên thế giới trong những thập kỷ gần đây. Sinh ngày 7 tháng 10 năm 1952 tại Leningrad (nay là Saint Petersburg), Putin đã trải qua một hành trình sự nghiệp ấn tượng, từ một sĩ quan tình báo của Cơ quan An ninh Quốc gia Liên Xô (KGB) đến vị trí cao nhất trong chính quyền Nga.
Tiểu sử của tổng thống Nga Putin
Vladimir Vladimirovich Putin (tiếng Nga: Владимир Владимирович Путин, phiên âm tiếng Việt: Vla-đi-mia Vla-đi-mia-rô-vích Pu-chin; sinh ngày 7 tháng 10 năm 1952) là một chính trị gia người Nga, từng giữ chức Thủ tướng và hiện là Tổng thống thứ tư của Liên bang Nga.
Ông đã đảm nhận vai trò Tổng thống từ ngày 7 tháng 5 năm 2000 đến ngày 7 tháng 5 năm 2008 và tiếp tục nắm giữ chức vụ này từ ngày 7 tháng 5 năm 2012 cho đến nay, sau khi kế nhiệm từ cựu Tổng thống Boris Yeltsin vào ngày 31 tháng 12 năm 1999.
Putin được xem là một trong những nhà lãnh đạo Nga có sự ủng hộ lớn nhất từ người dân kể từ sau sự tan rã của Liên Xô. Những người ủng hộ ông ca ngợi sự phục hồi sức mạnh của nước Nga sau những năm hỗn loạn dưới thời Boris Yeltsin.
Về mặt văn hóa – xã hội, Putin đã đề xuất các bộ luật nghiêm cấm tuyên truyền về đồng tính luyến ái và hôn nhân đồng tính, cũng như cấm phẫu thuật chuyển giới cho những người không bị dị tật bẩm sinh. Ông cho rằng các biện pháp này nhằm bảo vệ văn hóa, giá trị truyền thống của Nga, và ngăn chặn nguy cơ già hóa dân số do ảnh hưởng từ tư tưởng phương Tây.
Về kinh tế, trong hai nhiệm kỳ đầu của Putin, nền kinh tế Nga đã thoát khỏi khủng hoảng, với GDP tăng trưởng gấp sáu lần (72% theo sức mua tương đương – PPP). Ông cũng đã mạnh mẽ đối phó với những chiến dịch chống phá nước Nga và loại bỏ các đầu sỏ tài phiệt, những người từng lũng đoạn chính trường Nga trong thập niên 1990.
Tuy nhiên, những người chỉ trích lại xem Putin là một nhà độc tài, lạm dụng quyền lực. Các nhà hoạt động nhân quyền, một số tổ chức và các nhà bình luận phương Tây đã “bày tỏ lo ngại” về tình trạng dân chủ, tự do báo chí và nhân quyền tại Nga, cáo buộc ông vi phạm nhân quyền và đàn áp các cuộc biểu tình dân sự.
Putin đã phủ nhận các cáo buộc này, chỉ trích phương Tây là “đạo đức giả” khi thuyết giảng về dân chủ và nhân quyền, trong khi liên tục “vi phạm luật pháp quốc tế” và “can thiệp quân sự vào các nước khác”.
Năm 2007, Putin được tạp chí Time vinh danh là Nhân vật của năm. Vào năm 2015, ông đứng đầu danh sách 100 người có sức ảnh hưởng nhất thế giới của tạp chí này. Ngoài ra, tạp chí Forbes cũng đã bầu chọn Putin là người quyền lực nhất thế giới trong 4 năm liên tiếp từ năm 2013 đến 2016.
Cuộc đời và sự nghiệp của Putin
Vladimir Vladimirovich Putin sinh ra tại Leningrad (nay là St. Petersburg) vào năm 1952. Cuộc đời và sự nghiệp của ông đã được miêu tả trong cuốn tiểu sử “Ot Pervogo Litsa,” được dịch sang tiếng Anh với tựa đề “First Person” (Nhân vật số một), dựa trên các cuộc phỏng vấn vào năm 2000, tài trợ bởi chiến dịch tranh cử của ông.
Mẹ của Putin, bà Maria Ivanovna Shelomova, là công nhân nhà máy, trong khi cha ông làm việc trong lực lượng hải quân, tại hạm đội tàu ngầm vào đầu thập niên 1930, và sau đó chuyển sang lực lượng bộ binh trong Thế chiến thứ hai. Putin có hai người anh, một trong số đó đã qua đời vài tháng sau khi sinh, và người kia mất vì bệnh bạch hầu trong thời kỳ phong tỏa Leningrad.
Putin tốt nghiệp Khoa Luật, Đại học Quốc gia St. Petersburg năm 1975 và sau đó gia nhập KGB. Trong cuốn “First Person,” ông đã kể về những nhiệm vụ đầu tiên của mình tại KGB, bao gồm việc đàn áp các hoạt động đối lập tại Leningrad. Từ năm 1985 đến 1990, Putin làm việc tại Dresden, Đông Đức, ở một vị trí mà ông cho là không cao.
Sau khi chế độ Đông Đức sụp đổ, ông trở về Liên Xô và làm việc tại Leningrad, nơi ông được giao nhiệm vụ tại Ban Quan hệ quốc tế của Đại học Quốc gia Leningrad vào tháng 6 năm 1990. Tháng 6 năm 1991, ông trở thành lãnh đạo Ủy ban Quốc tế của văn phòng thị trưởng St. Petersburg, chịu trách nhiệm tăng cường quan hệ quốc tế và đầu tư nước ngoài.
Putin chính thức rời khỏi ngành an ninh quốc gia vào ngày 20 tháng 8 năm 1991, khi KGB ủng hộ cuộc đảo chính thất bại chống lại Tổng thống Liên Xô Mikhail Gorbachyov. Năm 1994, ông được bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch thứ nhất thành phố St. Petersburg dưới quyền Anatoly Sobchak, và giữ vị trí này cho đến khi được triệu tập về Moskva vào tháng 8 năm
Tháng 8 năm 1999, Yeltsin bổ nhiệm Putin làm Thủ tướng Nga, kế nhiệm Sergei Stepashin. Putin nhanh chóng nổi bật nhờ vai trò trong cuộc xung đột Nga-Chechnya tháng 9 năm 1999, phản ứng trước Chiến tranh Dagestan và vụ ném bom nhà ở của người Nga.
Nhờ chiến dịch này, các đảng phái ủng hộ Putin đã giành được sự ủng hộ mạnh mẽ trong cuộc bầu cử nghị viện 1999. Cuối năm 1999, Yeltsin từ chức do áp lực lớn, và Putin trở thành Tổng thống lâm thời. Trong cuộc bầu cử tháng 3 năm 2000, ông đã chiến thắng và trở thành Tổng thống thứ hai của Liên bang Nga thời kỳ hậu Xô viết.
Năm 2012, Putin tiếp tục tranh cử Tổng thống và đắc cử nhiệm kỳ thứ ba với 63% số phiếu. Năm 2018, Putin giành được 77% phiếu bầu trong cuộc bầu cử Tổng thống tháng 3, đảm bảo cho ông tiếp tục nhiệm kỳ sáu năm đến năm 2024.
Chức vụ thủ tướng và nhiệm kỳ Tổng thống đầu tiên
Vào tháng 8 năm 1999, Tổng thống Boris Yeltsin đã bổ nhiệm Vladimir Putin làm Chủ tịch (Thủ tướng) Chính phủ Liên bang Nga, đưa ông trở thành thủ tướng thứ năm của Nga trong vòng chưa đầy 18 tháng.
Lúc đó, rất ít người tin rằng Putin, một gương mặt mới ít được biết đến, có thể giữ vị trí này lâu hơn các tiền nhiệm. Các đối thủ chính của Yeltsin, như Thị trưởng Moskva Yuriy Luzhkov và cựu Thủ tướng Yevgeniy Primakov, đã tiến hành các chiến dịch vận động nhằm thay thế vị tổng thống già yếu và cố gắng ngăn cản Putin trở thành đối thủ tiềm năng.
Dù không chính thức liên kết với bất kỳ đảng phái nào, Putin đã nhận được sự ủng hộ của phe Edinstvo (Thống nhất) mới thành lập, giúp ông giành thắng lợi lớn trong cuộc bầu cử Duma tháng 12 năm 1999.
Sự thắng cử của Putin đánh dấu một khởi đầu mới cho Nga sau nhiều năm bê bối và bất ổn dưới thời Yeltsin, tuy nhiên, sự thăng tiến của ông không thể tránh khỏi những ảnh hưởng hậu trường từ các nhóm quyền lực ủng hộ Yeltsin, những người đã lựa chọn và ủng hộ Putin nhằm bảo vệ quyền lực và lợi ích của họ.
Khi chính phủ mới của Putin hình thành, nhiều nhân vật quyền lực từ thời Yeltsin, như Lãnh đạo Nhân sự Aleksandr Voloshin và Thủ tướng Mikhail Kasyanov, vẫn giữ được tầm ảnh hưởng trong chính quyền mới. Đồng thời, Putin cũng nhận được sự ủng hộ từ các nhà cải cách kinh tế từ quê hương St. Petersburg và các thành viên siloviki, những người tự coi mình là bảo vệ quyền lợi quốc gia.
Cuộc khủng hoảng lớn nhất trong nhiệm kỳ đầu tiên của Putin xảy ra vào tháng 8 năm 2000, khi tàu ngầm nguyên tử Kursk bị đắm, làm thiệt mạng 118 thủy thủ. Putin bị chỉ trích vì cách xử lý cuộc khủng hoảng ban đầu, nhưng điều này không để lại hậu quả lâu dài đối với hình ảnh của ông.
Putin không ủng hộ việc loại bỏ quá khứ Liên Xô ra khỏi lịch sử Nga, thay vào đó, ông nhấn mạnh tầm quan trọng của Liên Xô trong lịch sử quốc gia và khôi phục một số biểu tượng thời Xô viết. Điều này tạo được ấn tượng tốt với đa số dân chúng Nga.
Trong cuộc bầu cử Nghị viện Nga năm 2003, đảng Nước Nga Thống nhất ủng hộ Putin đã giành chiến thắng lớn. Dù cuộc bầu cử được coi là tự do, nhưng các cơ quan truyền thông do nhà nước kiểm soát đã tiến hành các chiến dịch truyền thông không công bằng để ủng hộ đảng cầm quyền.
Putin đã bị chỉ trích về việc kiểm soát truyền thông và kinh tế Nga, nhưng chính phủ của ông khẳng định rằng các biện pháp này là cần thiết để khôi phục trật tự pháp lý và kìm chế tham nhũng.
Ngày 24 tháng 2 năm 2004, Putin cách chức Thủ tướng Kasyanov và chỉ định Mikhail Fradkov làm Thủ tướng mới, chưa đầy một tháng trước cuộc bầu cử tổng thống.
Nhiệm kỳ Tổng thống thứ hai
Vào ngày 14 tháng 3 năm 2004, Vladimir Putin đã giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống nhiệm kỳ hai với 71% số phiếu bầu. Các kênh truyền hình, hầu hết đều do nhà nước kiểm soát, đã tiến hành chiến dịch ủng hộ ông, mặc dù các quan sát viên quốc tế từ Tổ chức An ninh và Hợp tác châu Âu (OSCE) tuyên bố rằng chiến dịch tranh cử và kiểm phiếu được thực hiện “tự do và công bằng.”
Sau vụ khủng hoảng con tin trường học tại Beslan vào tháng 9 năm 2004, Putin đã đề xuất một sáng kiến thay đổi cách thức bầu cử thống đốc các vùng, từ việc bầu cử trực tiếp sang việc được Tổng thống đề cử và phê duyệt bởi các cơ quan hành pháp địa phương. Sáng kiến này bị chỉ trích là một bước lùi khỏi dân chủ, nhưng Putin nhấn mạnh rằng đây là biện pháp cần thiết để duy trì ổn định đất nước.
Một trong những vấn đề gây tranh cãi nhất trong nhiệm kỳ thứ hai của Putin là việc truy tố Mikhail Khodorkovsky, Chủ tịch công ty dầu mỏ Yukos. Chính phủ Nga cho rằng Khodorkovsky đã mua chuộc các đại biểu Hạ viện Nga để ngăn chặn các cải cách về thuế, trong khi truyền thông quốc tế coi đó là một hành động nhằm loại bỏ một đối thủ chính trị của Kremlin.
Mặc dù đạt được nhiều thành tựu trong việc ổn định và tái thiết nước Nga, nhưng dưới thời Putin, tình trạng tham nhũng gia tăng, và các chỉ số về cạnh tranh và điều kiện kinh doanh chưa được cải thiện nhiều. Phương Tây cáo buộc ông kiểm soát truyền thông chặt chẽ và trấn áp các lực lượng đối lập, trong khi ông tập trung vào việc khôi phục uy quyền và sức mạnh của Nga.
Nhiệm kỳ Tổng thống thứ ba
Trong hai nhiệm kỳ Tổng thống đầu tiên của Vladimir Putin (2000-2008), Nga đã trải qua sự bùng nổ kinh tế nhờ giá dầu và các mặt hàng xuất khẩu tăng cao, với tăng trưởng trung bình hàng năm đạt 7%.
Tuy nhiên, Bộ trưởng Kinh tế Nga, Alexei Ulyukayev, cảnh báo rằng Nga có nguy cơ tăng trưởng thấp do thiếu cải cách khi giá dầu vẫn ở mức cao. GDP Nga phụ thuộc nhiều vào dầu mỏ và khí đốt, chiếm khoảng 25% tổng sản phẩm quốc nội.
Putin đắc cử Tổng thống lần thứ ba vào ngày 4 tháng 3 năm 2012, nhưng cuộc bầu cử này bị phe đối lập cáo buộc gian lận, dẫn đến nhiều cuộc biểu tình. Vào năm 2014, Nga sáp nhập Crimea từ Ukraine, gây ra sự phản đối mạnh mẽ từ phương Tây và dẫn đến các biện pháp trừng phạt kinh tế. Điều này cùng với giá dầu giảm đã dẫn đến một cuộc khủng hoảng tài chính ở Nga, khiến đồng rúp mất giá và nền kinh tế suy thoái. Tuy nhiên, đến cuối năm 2017, kinh tế Nga bắt đầu hồi phục nhờ giá dầu tăng và các cải cách của chính phủ.
Putin cũng cho phép quân đội Nga can thiệp vào cuộc Nội chiến Syria vào năm 2015 để hỗ trợ chính phủ Syria chống lại phiến quân. Sự can thiệp này giúp tăng cường vị thế của Nga trên trường quốc tế, dù nền kinh tế trong nước vẫn đối mặt với nhiều thách thức.
Nhiệm kỳ Tổng thống thứ tư
Putin đã giành chiến thắng áp đảo trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2018 với hơn 76% phiếu bầu, nhưng Đảng Cộng sản Liên bang Nga đã cáo buộc rằng cuộc bầu cử có sự sắp đặt để Putin giành thắng lợi. Hàng trăm người ủng hộ Đảng Cộng sản đã biểu tình phản đối, cho rằng có gian lận trong bầu cử. Nhiệm kỳ thứ tư của Putin bắt đầu vào tháng 5 năm 2018.
Năm 2018, kinh tế Nga tăng trưởng 2,3%, vượt dự báo của Ngân hàng Thế giới (WB). WB dự đoán tăng trưởng kinh tế Nga sẽ chậm lại trong những năm tiếp theo, đối mặt với các nguy cơ như lệnh trừng phạt, xáo trộn tài chính và giá dầu giảm. Tuy nhiên, nếu các dự án đầu tư cơ sở hạ tầng của chính phủ được triển khai hiệu quả, tăng trưởng kinh tế có thể được đẩy mạnh sau năm 2021.
Chống phong trào cổ vũ đồng tính luyến ái
Năm 2013, Nga dưới thời Tổng thống Putin đã ban hành luật cấm tuyên truyền về đồng tính luyến ái và hôn nhân đồng tính, với mục tiêu bảo vệ các giá trị truyền thống và chống lại ảnh hưởng từ phương Tây. Luật này cấm các sự kiện cổ vũ cho người đồng tính và ngăn chặn việc truyền bá thông tin liên quan đến đồng tính cho trẻ vị thành niên. Tỷ lệ ủng hộ luật cấm này rất cao, với 88% người dân Nga đồng tình.
Vào năm 2023, Putin ký luật cấm chuyển giới tại Nga, ngăn chặn thay đổi giới tính trên giấy tờ, nhằm bảo vệ giá trị truyền thống và đảm bảo nguồn nhân lực cho quân đội. Putin cũng đã chỉ trích phong trào cổ vũ hôn nhân đồng tính và chuyển giới, coi đây là mối đe dọa đối với nền tảng đạo đức gia đình và xã hội Nga.
Chính sách đối ngoại
Trong khi Tổng thống Putin bị một số nhà lãnh đạo phương Tây chỉ trích là chuyên quyền, ông lại có mối quan hệ thân thiện với cựu Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush, cựu Thủ tướng Đức Gerhard Schröder, cựu Tổng thống Pháp Jacques Chirac và cựu Thủ tướng Italy Silvio Berlusconi. Tuy nhiên, mối quan hệ của ông với cựu Thủ tướng Đức Angela Merkel lại được cho là lạnh lùng và mang tính thương mại hơn.
Trong nhiệm kỳ của mình, Putin đã nỗ lực tăng cường quan hệ với các quốc gia thuộc Cộng đồng các quốc gia độc lập (CIS), đặc biệt là Belarus và Ukraine, trong bối cảnh NATO và EU mở rộng ảnh hưởng sang các nước vùng Trung Âu và Baltic.
Putin đã phản đối cuộc xâm lược Iraq của Mỹ vào năm 2003, khi chưa có sự chấp thuận của Liên Hợp Quốc, nhưng ông ủng hộ việc dỡ bỏ lệnh cấm vận đối với Iraq sau khi chiến tranh kết thúc.
Trong cuộc Bầu cử tổng thống Ukraine năm 2004, Putin công khai ủng hộ ứng cử viên thân Nga Viktor Yanukovych, nhưng sự can thiệp này đã bị chỉ trích rộng rãi. Năm 2008, Putin can thiệp vào cuộc nội chiến tại Gruzia, ủng hộ hai tỉnh Nam Ossetia và Abkhazia ly khai, dẫn đến sự phản đối mạnh mẽ từ các nước phương Tây khi Nga công nhận độc lập của hai khu vực này.
Đến năm 2014, Nga can thiệp vào cuộc khủng hoảng tại Ukraine, sáp nhập Crimea và hỗ trợ quân ly khai ở miền Đông Ukraine, tiếp tục đối mặt với sự phản đối từ phương Tây. Năm 2015, quân đội Nga được cử sang Syria để hỗ trợ chính phủ nước này trong cuộc nội chiến, đánh dấu sự trở lại của Nga trong cuộc đua giành quyền ảnh hưởng tại Trung Đông.
Đời tư của tổng thống Nga Putin
Putin nói tiếng Đức gần như thành thạo như tiếng mẹ đẻ và có trình độ tiếng Anh ở mức trung bình.
Vợ ông, Lyudmila Putina, từng là tiếp viên hàng không và giáo viên dạy tiếng Đức, sinh tại Kaliningrad (trước đây là Königsberg). Họ có hai con gái, Marya (sinh năm 1985) và Yekaterina (Katya) (sinh năm 1986 tại Dresden).
Hai con gái của họ học tại Trường Đức tại Moskva (Deutsche Schule Moskau) cho đến khi Putin được bổ nhiệm làm thủ tướng. Vào ngày 7 tháng 6 năm 2013, BBC đưa tin rằng Putin và vợ đã tuyên bố ly hôn sau gần 30 năm chung sống . Vào ngày 2 tháng 4 năm 2014, phát ngôn viên của Putin, ông Dmitri Peskow, thông báo rằng hai người đã chính thức ly hôn .
Con gái út của Putin, Katerina Tikhonova, kết hôn với Kirill Shamalov vào tháng 2 năm 2013. Kirill là con trai của một người bạn thân của Putin. Nhờ mối quan hệ này, theo Reuters, Kirill đã vay được khoản tiền hơn 1 tỷ USD từ một ngân hàng để mua cổ phần của công ty hóa dầu Sibur, một doanh nghiệp lớn của Nga. Trong vòng 18 tháng, con rể của Putin đã nắm giữ lượng cổ phần trị giá 2,85 tỷ USD của Sibur .
Sự ủng hộ cho Putin
Theo một cuộc khảo sát ý kiến công chúng được thực hiện bởi World Public Opinion tại Hoa Kỳ từ ngày 26 tháng 6 đến ngày 2 tháng 7 năm 2006, và Levada Center tại Nga từ ngày 9 đến ngày 14 tháng 6 năm 2006, chính phủ của Tổng thống Putin nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ phần lớn dân chúng trong nước, ngay cả đối với những cải cách gây tranh cãi nhất của ông.
Kết quả khảo sát năm 2017 cho thấy tỷ lệ ủng hộ của công chúng Nga đối với Tổng thống Vladimir Putin đạt tới 83,5%, trong đó hơn 80% thanh niên Nga ủng hộ các chính sách của ông. Cuối năm 2015, tỷ lệ ủng hộ Putin đạt mức cao nhất là 89,9%, nhờ vào những thành công trong hoạt động quân sự tại Syria.
Người dân Nga ủng hộ Putin phần lớn vì ông đã giúp ổn định nền kinh tế sau 10 năm hỗn loạn vào thập niên 1990, mang lại sự thịnh vượng cho đất nước, và trong suốt 14 năm, thu nhập thực tế của người Nga đã tăng gấp 7 lần. Việc sáp nhập Crimea và hỗ trợ chính phủ Syria trong cuộc chiến chống khủng bố đã khôi phục lại niềm tự hào về vị thế siêu cường của Nga như thời Liên Xô.
Một cuộc khảo sát vào năm 2015 của Gallup về mức độ yêu thích của các nhà lãnh đạo thế giới cho thấy tỷ lệ ủng hộ toàn cầu đối với Putin là 33%, trong khi tỷ lệ không ủng hộ lên tới 43%. Con số này thấp hơn nhiều so với sự yêu thích dành cho Tổng thống Mỹ Barack Obama, với tỷ lệ ủng hộ là 53% và không ủng hộ là 29%.
Tại Việt Nam, Putin nhận được 76% sự ủng hộ, nhưng vẫn thấp hơn so với mức 80% mà người Việt dành cho Obama. Tuy nhiên, xét riêng tại nước mình, chỉ có 12% người dân Mỹ ủng hộ Obama, trong khi 72% người dân Nga ủng hộ Putin.
Đến năm 2017, trong một khảo sát khác của Gallup với câu hỏi “bạn muốn chọn Donald Trump hay Vladimir Putin là lãnh đạo nước mình”, 17% chọn Donald Trump, 29% chọn Vladimir Putin, và 45% chọn một nhà lãnh đạo khác.
Những thành tựu của tổng thống Nga Putin
Dưới sự lãnh đạo của Putin, Nga đã khôi phục vị thế cường quốc sau 10 năm hỗn loạn kể từ khi Liên Xô tan rã. Nền kinh tế Nga đã vượt qua khủng hoảng và trở thành quốc gia có tổng sản phẩm quốc dân đứng thứ 5 thế giới (theo sức mua tương đương) vào năm 2017.
Từ một nền kinh tế chỉ có 12 tỷ USD dự trữ ngoại hối và nợ công cao, tương đương 92,1% GDP vào năm 2000, đến năm 2018, Nga đã giảm nợ công xuống còn 17,4% GDP và tăng dự trữ ngoại hối lên 356 tỷ USD, với tổng số vàng dự trữ gần 1.400 tấn. Quy mô nền kinh tế đã tăng gấp đôi, và số người sống dưới mức đói nghèo đã giảm một nửa.
Putin cũng đã khôi phục niềm tin của người dân Nga vào đất nước. Trong thập niên 2000, dân số Nga suy giảm do tỷ lệ sinh thấp và tỷ lệ tử vong trẻ em cao. Để khắc phục, chính phủ đã thông qua các chính sách hỗ trợ tài chính cho các cặp vợ chồng muốn sinh con, cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe và tạo điều kiện tốt hơn cho các bà mẹ. Đến năm 2018, dân số Nga đã tăng trở lại, tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh và sản phụ giảm đáng kể, và tuổi thọ trung bình của người Nga đã tăng 7 năm so với năm 2000, đạt gần 73 tuổi vào năm 2017.
Nga đã vượt qua khủng hoảng từ các biến động tại các nước láng giềng như Ukraine và Gruzia, đồng thời duy trì và phát triển các tổ chức như CIS, CSTO và thành lập SCO (Tổ chức Hợp tác Thượng Hải). Quốc gia này cũng khôi phục phần nào ảnh hưởng tại các khu vực truyền thống như Việt Nam, Trung Đông, Ấn Độ, Trung Quốc và phát triển mối quan hệ với các đối tác mới ở Mỹ Latinh.
Một trong những thành tựu nổi bật của Putin là tái sáp nhập bán đảo Crimea vào lãnh thổ Nga sau cuộc trưng cầu dân ý năm 2014. Ngoài ra, việc Nga hỗ trợ chính phủ Syria và Thổ Nhĩ Kỳ trong cuộc chiến chống các nhóm đối lập đã nâng cao vị thế của Nga tại khu vực Trung Đông. Đầu tháng 12/2017, Putin tuyên bố với sự trợ giúp của quân đội Nga, Syria đã gần như giải phóng toàn bộ lãnh thổ khỏi tay tổ chức khủng bố IS. Về cá nhân, Putin để lại ấn tượng là một chính khách mạnh mẽ trong các vấn đề quốc tế và nhạy bén trong các cuộc đàm phán.
Nga đã trải qua nhiều thăng trầm, từ sự phục hồi sau khủng hoảng kinh tế đến việc tái khẳng định vị thế trên trường quốc tế. Với tầm nhìn chiến lược và sự kiên định, Putin không chỉ góp phần định hình lại nền chính trị Nga mà còn để lại dấu ấn sâu sắc trong lịch sử thế giới hiện đại. Dù có nhiều ý kiến trái chiều về các chính sách của ông, không thể phủ nhận rằng Putin đã trở thành một trong những nhà lãnh đạo có tầm ảnh hưởng lớn nhất trong thế kỷ 21, và hành trình của ông vẫn tiếp tục được theo dõi với sự quan tâm đặc biệt từ cộng đồng quốc tế.
Dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Vladimir Putin, nước Nga đã đạt được nhiều thành tựu quan trọng trên cả phương diện kinh tế, chính trị và xã hội, khôi phục lại vị thế cường quốc sau nhiều năm biến động. Mặc dù đối mặt với nhiều thách thức từ trong nước và quốc tế, sự lãnh đạo của Putin đã giúp ổn định tình hình và đưa Nga trở lại sân khấu chính trị toàn cầu với tầm ảnh hưởng lớn. Hy vọng rằng bài viết này đã cung cấp cho bạn cái nhìn tổng quan và chi tiết về vai trò của Vladimir Putin trong sự phát triển của nước Nga hiện đại.